Quê hương – hai tiếng gọi thiêng liêng, khơi gợi trong lòng mỗi người những cảm xúc thật khó tả. Đó là nơi chôn rau cắt rốn, nơi lưu giữ những kỉ niệm ấu thơ ngọt ngào, nơi ta luôn mong mỏi được trở về sau những bộn bề của cuộc sống. Bài thơ “Quê Hương” của tác giả Nguyễn Đình Huân đã vẽ lên một bức tranh quê hương thật đẹp, thật gần gũi, đánh thức trong lòng người đọc những rung động sâu lắng về mảnh đất thân thương.
Những Hình Ảnh Quê Hương Quen Thuộc
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, Nguyễn Đình Huân đã đưa ta về với những hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam:
- Tiếng ve râm ran trong những buổi trưa hè oi ả.
- Lời ru ngọt ngào của bà, của mẹ đưa ta vào giấc ngủ.
- Dòng sông hiền hòa, thơ mộng uốn lượn quanh làng.
- Tiếng sáo diều vi vu trong gió, đưa cánh diều bay cao, bay xa.
- Cánh cò trắng bay lượn trên cánh đồng lúa chín vàng.
Tất cả như hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh quê hương thật thanh bình, yên ả. Những hình ảnh này chắc hẳn đã in sâu trong tâm trí mỗi người con xa quê, để rồi mỗi khi nhớ về, lòng lại bồi hồi, xao xuyến.
Quê Hương – Nơi Gửi Gắm Tình Yêu Thương
Không chỉ dừng lại ở việc khắc họa những hình ảnh đẹp, tác giả Nguyễn Đình Huân còn gửi gắm vào đó cả tình yêu quê hương tha thiết. Ông ví quê hương như người mẹ hiền:
- “Quê hương là phiên chợ / Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa”. Câu thơ như lời của một đứa trẻ đang háo hức chờ mẹ đi chợ về, mang theo hương vị thơm lừng của bánh đa quê nhà.
- “Quê hương là cánh đồng vàng / Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều”. Quê hương là những cánh đồng lúa chín vàng, thơm ngát, là bầu trời tuổi thơ đầy ắp tiếng cười.
Lời Nhắn Nhủ Từ Tác Giả
Bài thơ khép lại với hai câu thơ đầy xúc động:
“Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về”
Tác giả như muốn nhắn nhủ với chúng ta rằng: Quê hương là cội nguồn, là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi ta luôn thuộc về. Dù có đi đâu, về đâu, cũng hãy luôn nhớ về quê hương, về mảnh đất đã nuôi ta khôn lớn.
Kết Luận
Bài thơ “Quê Hương” của Nguyễn Đình Huân đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc về vẻ đẹp bình dị, thân thương của làng quê Việt Nam và tình yêu quê hương tha thiết của tác giả. Bài thơ như một lời nhắc nhở chúng ta hãy biết trân trọng và gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc.